🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi nghe Sở Chiêu kể lại về sư tôn*, Phù Uyên cảm thấy vô cùng khó chịu. Y suýt nữa không kiềm chế được mà bóp chết Sở Chiêu.



(*Lưu ý, chương trước kể theo góc thứ ba của tác giả chứ không phải của Sở Chiêu nên Phù Uyên sẽ chỉ biết một vài chuyện thôi nha.)



"Từ nay về sau, nếu ta còn thấy ngươi dám xuất hiện ở đây nữa..."



"Không có lần sau, không có lần sau! Tiên quân tha mạng! Tha mạng!!!"



Sở Chiêu lo sợ Phù Uyên lại đánh mình, nên lập tức lê lết thân thể đầy những thương tích bỏ chạy, nháy mắt đã không thấy tăm hơi.



Phù Uyên tiễn ôn thần đi rồi mà vẫn rất buồn bực, cảm giác khó chịu không nói nên lời.



Tuy y không biết phụ mẫu ruột thịt của mình là ai, nhưng y có một ngôi nhà, có phụ mẫu và mọi người nuông chiều từ nhỏ. Y không thể lấy cảm xúc của mình để hiểu được những gì Sở Tranh đã trải qua, nhưng y biết hắn rất khổ tâm.



...



Đêm nay phòng của Phù Uyên vẫn luôn sáng đèn.



Sở Tranh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, thấy Phù Uyên nằm gục lên án thư. Một tay Phù Uyên thõng xuống, một tay đè lên mép tờ giấy trải trên bàn.



"Tiểu tổ tông? Uyên nhi?"



Sở Tranh khẽ gọi nhưng Phù Uyên không nghe thấy. Có lẽ vì quá mệt nên đối phương ngủ rất say. Hắn thấy dáng vẻ nằm gục lên bàn này của Phù Uyên hệt như thời gian lao lực học tập trước kia nên đau lòng đến run lên, nhẹ nhàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-ta-rat-yeu-su-ton/2900656/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.