Hai phong thư bên trong đều có một địa chỉ giống nhau.
Bệnh Viện tư nhân Lưu Phong, phòng số 24.
Một phong thư ghi chữ Trịnh, một phong thư ghi chữ Triệu.
Phong thư trên tay mẹ Tần ghi một chữ Triệu, điều đó đồng nghĩa với việc người mà Tần Dụ chọn, là Trịnh ái Nhĩ.
Mẹ Tần đem hết xấp hình kia thu vào trong giỏ.
“Tần Dụ, con trưởng thành rồi.”
Đứa trẻ này sẽ vẫn trân trọng quá khứ, chỉ là không bị quá khứ buộc chặt như lúc trước nữa.
“Thy Yến.”
Mẹ Tần gọi Triệu Thy Yến, khi thấy cô nhóc chạy lạch bạch xuống, bà liền bảo.
“Mau, để dì kêu người làm gà cho con, ăn xong chúng ta đến bệnh viện nhé.”
“Đến bệnh viện để làm gì ạ? Dì, dì không khỏe ư?”
Mẹ Tần mìm cười, khẽ lắc đầu.
“Không phải, chúng ta đến bệnh viện để thăm chị của con.”
………………….
Ái Nhĩ rơi vào một giấc mơ thật dài, dường như đã rất lâu rồi, cô không có một giác mơ nào chân thực đến như vậy.
Ái Nhĩ rơi vào một vùng tối, khi cánh tay chạm đến liền biến thành một màu xanh, bên tai ngập tràn âm thanh rì rào của sóng vỗ. Cô quay đầu, liền nhìn thấy hai đứa nhóc đuổi bắt nhau, nụ cười trên môi cực kì rạng rỡ, mà ở phía xa, Ái Nhĩ nhìn thấy bốn người, hai nam hai nữ, đều rất quen thuộc.
Cô đi về phía trước, bốn người kia như không nhìn thấy cô, vẫn cứ tiếp tục chuyện trò.
“Lão Triệu, anh xem thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhi-tong-tai-nghien-sung-vo/2783235/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.