Trong khoảnh khắc đó, Tần Dụ ngỡ như mình nghe lầm, nhưng nhớ đến lời nói của mẹ, y liền bỏ đi suy nghĩ ấy. Tần Dụ nâng mặt cô lên, nhìn thấy vành mắt của cô đong đầy nước, tâm liền không khỏi đau một trận.
“Ái Nhĩ, sao em lại chạy ra ngoài này? Có biết tôi lo cho em lắm không?”
Ái Nhĩ mặc kệ cơn đau đang hành hạ mình như thế nào, cô ôm chặt lấy Tần Dụ, bật khóc thành tiếng.
“Dụ ca, Dụ ca, em là Tiểu Ái của anh đây!”
Khi nước mắt gột rửa đi bao nhiêu mất mác cùng nổi sợ trong quá khứ, ánh sáng ngày mới lại chiếu vào sinh mệnh của cô. Cuộc đời chân chính của Ái Nhĩ, chính thức trở lại.
“Ái Nhĩ? Em nói gì?”
Tần Dụ tưởng rằng tai mình nghe lầm.
“Dụ ca, là em, là em đây.”
………..
Tần Dụ đặt cô xuống giường, y cầm cự chân mình chạy đến đây bây giờ cũng đã là cực hạn, Tần Dụ ngồi xuống cạnh giường Ái Nhĩ, hai chân đau đến tê cứng, sắp mất hết cảm giác, nhưng y vẫn mặc kệ, trước tiên chỉnh lại gối đầu cho cô, sau đó dùng khăn lau hai bên mắt ửng đỏ kia, còn tiện rót một cốc nước ấm đem qua cho cô.
“Giọng của em khàn mất rồi, mau uống một ít nước, tránh đau cổ họng.”
Ái Nhĩ vẫn còn chưa thoát được, hai mắt vẫn rịn nước, cô thút thít cầm ly nước ấm, uống vội một miếng liền bị sặc, ho khan đến đỏ cả người.
“Cẩn thận, cẩn thận một chút”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nhi-tong-tai-nghien-sung-vo/2783233/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.