Ánh nắng xuyên qua cửa kính rải đầy trong căn phòng. Mở mắt ra, người nằm bên cạnh đang nghiêng người, cặp mắt chớp chớp dưới ánh sáng, rồi nở nụ cười tươi rói. Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của nàng, Kha Hựu phát hiện mặt mình cũng hiện nét cười nhạt.
"Chào buổi sáng." Giọng của Lam Tử Ngưng còn hơi khàn, nghe có vẻ còn buồn ngủ những vẫn mang sự gợi cảm khó cưỡng. Thấy Kha Hựu cũng tỉnh lại, liền trở mình, kéo tay ôm lấy cô, dịu dàng hôn lên trán cô: "Nếu không phải vết thương của tôi chưa lành, tôi thật muốn ăn tươi em luôn bây giờ."
Hơi thở của Lam Tử Ngưng ngay bên tai, nóng bỏng không thôi, xương quai xanh khêu gợi của nàng lấp ló dưới mái tóc, càng lộ mỹ cảm vô ngần.
Ngón tay của Kha Hựu chợt co lại, trong đầu vừa khẩn trương lại vừa chờ mong, mỗi một lần hô hấp đều như nốt nhạc, phát ra trừ trái tim. Tiếng tim đập kiểu này không thể nào che dấu, trước đây không chịu thừa nhận, thế nhưng hiện tại, cô chịu thua.
Kha Hựu cười cười, tuy rằng có chua xót, nhưng hơn thế nữa, chính là cảm giác thoải mái.
Lam Tử Ngưng lại nằm xuống, thấy Kha Hựu không có trả lời, liền vùi người ra trước, duỗi tay, bất ra mãn đợi cô ấy phản ứng.
Đôi tay trắng nõn đột nhiên giơ trước mặt, Kha Hựu không hiểu, nắm tay nàng đẩy một cái. Lam Tử Ngưng không hề muốn rời đi.
Nhìn thoáng qua Lam Tử Ngưng, Kha Hựu hiểu rõ, rụt vai kéo tay cô ra sau, cũng nhích đến gần nàng. Cả người thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nguc-tien-truyen/1109474/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.