Đây là lời mà lão Tế tửu Liên An dùng để tự khích lệ mình.
"Cái ông ấy nói là tầm quan trọng của chế độ triều đình thủ sĩ." Lý Khế nói, "Nhưng đến chết lại vẫn không thể giữ được cánh cửa ấy."
Liên Hoa nói: "Điện hạ cho rằng cái chết của ông ấy có liên quan đến việc khoa cử sao?"
Lý Khế nói: "Đúng thế, sau khi cô trở về từ Bắc Cảnh, nghe Tử Uẩn kể, đám người Đông Dương nói có rất nhiều người ở kinh thành mời tiên thủ thay mình đi thi hội, phát hiện ra trong chuyện này có ẩn tình, chỉ hận là người ngoài cuộc nên không biết rõ hết."
Bên tai Liên Hoa như có tiếng mưa rả rích, chỉ nghe thấy bốn chữ quen thuộc khó quên kia.
Quân đen lấy ngôi cao, từ trên xuống, khiến quân trắng phải lại gần dây dưa, như một con rồng dài bị xé rách thân mình đầy thương tích, cuối cùng cạn khí mà chết.
"Điện hạ, những chính lệnh mới mà Tiêu Sầm đặt ra ở Văn Hưng các, thần đã xem thấy không có vấn đề gì, bố cục rất tốt." Liên Hoa nói, thu lại mấy quân cờ trắng theo thứ tự, "Vấn đề đầu tiên đưa ra là thổ nhưỡng, nếu đất đã bị rễ hút hết dinh dưỡng trở nên khô cằn cứng rắn, hạt giống vừa gieo xuống lại bị tán cây che kín không thấy mặt trời, như vậy thì bố cục tốt đến đâu, trong hoa viên cũng sẽ không có cảnh tượng vạn vật vui mừng sinh sôi hưởng vinh hoa."
Lý Khế vươn tay đặt đường cho quân trắng, nói: "Mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-ngo-lai-do-trang-nguyen-bang-vang/3437479/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.