"Trời lạnh, nhớ mặc nhiều quần áo vào." Cố Sương Chi gõ tin nhắn xong rồi lại không hài lòng bấm xóa. Bây giờ chắc anh đã đi rồi, nói những lời này cũng không có ý nghĩa gì.
Cô nhắn lại một tin, "Chú ý an toàn."
Nghĩ trái nghĩ phải, nhắn như vầy là ổn nhất.
Đang định ấn gửi tin đi thì di động bỗng vang lên.
Cố Sương Chi sợ đến nỗi tay run lên làm rớt điện thoại xuống sàn.
"Bụp" tiếng đồ vật vỡ vang lên rồi chìm vào yên tĩnh.
Cô dựa vào tường chậm rãi nhảy xuống khỏi ban công, ngồi xổm xuống mò mẩm trên sàn nhà một lát mới tìm thấy điện thoại bị rớt.
Cố Nhiên nghe thấy tiếng động bèn gõ cửa bước vào, hỏi cô có chuyện gì, ai ngờ em gái mình vừa mở miệng đã mượn điện thoại.
Cố Nhiên lấy điện thoại ra đưa cho cô, hỏi cô muốn làm gì.
"Gọi điện thoại, anh bấm số giúp em đi."
"Gọi cho Nguyễn Thanh Ngôn hả?"
"Dạ." Giờ đây cô không né tránh nữa, vẻ mặt không còn trầm tĩnh như xưa, gấp gáp đọc một dãy số, "137..."
Đến khi di động truyền đến âm thanh "reng reng" Cố Sương Chi mới nhận lấy điện thoại.
**
Người ở bên kia nhìn dãy số xa lạ, chần chờ một lát mới nhận, "Alo?"
"Là em." Cố Sương Chi hai tay cầm lấy điện thoại có màn hình lớn của anh trai, có chút không quen.
Cố Nhiên nói nhỏ bên tai cô, "Anh ra ngoài trước." Anh rất thức thời thay cô đóng cửa phòng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-nghe-chang-tieng-dan-dinh-menh/2269659/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.