Khách sạn Kính Xuyên.
"Gì!!!!"
Lâm Minh Chử ghét bỏ lấy điện thoại ra khỏi tai: "Lục Thần, muốn hét điếc tai tớ thì cậu cứ nói thẳng."
"Chử Nhi, Chử Nhi à." Má Lục ôm điện thoại run rẩy không thôi, "Hai người các cậu, các cậu, các cậu..."
Lâm Minh Chử bất đắc dĩ: "Tớ hai mươi ba, anh ấy ba mươi hai, có giấy kết hôn, không trái với pháp luật."
Lục Thần: "... Ai chủ động?"
Mặt Lâm Minh Chử lại bắt đầu nóng: "Tớ."
Lục Thần càng lúc càng thấy, 600.000km2 tổ quốc này thật đúng là một mảnh đất thần kỳ.
"Ôi dào dù gì thì gặp cậu rồi hẵng kể sau nhá." Lâm Minh Chử ngại ngùng khụ hai tiếng: "Hạ Liên Kỳ bảo cách một tiếng là phải gọi cho anh ấy một cuộc. Vậy nha tớ cúp đây!"
Lục Thần ôm chiếc điện thoại đã bị cúp máy, hỗn độn trong gió.
Vốn chỉ định tìm hiểu tình hình chiến đấu thế nào, kết quả bất ngờ chẳng kịp đề phòng đã bị phang thức ăn chó vào mặt.
Má Lục cảm thấy, giờ mặt cậu ta đang mang biểu cảm này: Người đã kết hôn, người đã kết hôn.jpg
Lâm Minh Chử đá đôi dép lê một cái rồi ra khỏi phòng, điện thoại cậu sắp hết pin, muốn đến chỗ tiếp tân mượn sạc, rồi sững người luôn ở đại sảnh.
"Minh Chử?" Người tới lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Lâm Minh Chử cũng giật mình, nở nụ cười: "Vưu Nhất?"
Vưu Nhất là bạn học cấp ba với Lâm Minh Chử. Vừa khéo năm ấy phân ban Tự nhiên và Xã hội, cộng thêm cả Lục Thần thành ba người cùng được phân đến một lớp. Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-muon-ket-hon-voi-anh/96754/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.