Tiến độ quay phim của “Anh tôi” đã quá nửa. Hôm nay đã hoàn toàn sang thu. Gần hai tháng bận bịu, Dụ Duy Giang không đến mức liên tục ra vào mấy đoàn phim tệ hại như lúc trước. Có lịch trình quay phim nên đương nhiên ngày tháng không thể nhàn rỗi. Làm gì có diễn viên có tiếng tăm nào trong đoàn phim mà không hối hả ngược xuôi để bắt kịp lịch trình? Hình Kiêu ra sức tranh thủ kiếm hoạt động cho Dụ Duy Giang, gần đây cậu đã kiếm được một cái.
Hai hôm tới, đoàn phim ghi hình ở chỗ khác. Lúc này họ vừa mới lên máy bay, trước khi tắt điện thoại, Hình Kiêu nhận được một thông tin.
Dụ Duy Giang vừa đeo bịt mắt vào đã bị Hình Kiêu kéo ra.
Hình Kiêu nhìn hàng mi dày của Dụ Duy Giang mà sững ra, nghĩ thầm đỉnh thật, loại mi gì dài thế không biết.
Dụ Duy Giang nhất thời chưa thích ứng được với ánh sáng nên hơi nheo mắt nhìn sang Hình Kiêu: “Sao vậy?”
“Anh biết mấy hôm nữa là Trung Thu chưa? Hôm đó đài truyền hình địa phương chúng ta có tổ chức Gala Trung Thu. Em lấy cho anh một vị trí trên sân khấu…”
“Anh không biết hát.” Dụ Duy Giang quay đi.
“Không bảo anh hát.”
“Tiểu phẩm cũng không diễn được.” Dụ Duy Giang nói thêm.
Hình Kiêu quả thật bị làm cho tức tới muốn cười: “Một diễn viên như anh bảo diễn tiểu phẩm cũng không diễn được thì anh tính là kiểu diễn viên nào?”
Dụ Duy Giang quay sang, ánh mắt chợt sáng lên: “Diễn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-muon-giu-khoang-cach-voi-em/3571166/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.