Sáng hôm sau, Lương Văn Kiêu nghĩ tới chuyện tối nay phải đến nhà "đối tác kiêm bạn bè bình thường" làm khách, nên cần chuẩn bị chút quà. Anh dứt khoát lôi Trần Tễ còn đang ngủ nướng ra khỏi giường, bắt cậu đi cùng để mua đồ.
Thông thường, với mối quan hệ trên mặt bàn của cả hai, chỉ cần mang theo một chai rượu ngon và một hộp trà thượng hạng là đủ phép tắc. Dù sao Lương Văn Kiêu cũng là người của phía đầu tư, không cần quá săn đón gia đình của ông chủ công ty được đầu tư.
Đầu tiên, anh đưa Trần Tễ đi chọn rượu, nhắm trúng một chai rượu nội địa đang rất nổi – Ao Yun 2019, sau đó lại đi mua trà, chọn đúng loại Bá Vương Thanh Bính mà mẹ Trần thích uống.
Hai món quà này vừa kín đáo vừa có gu, tổng cộng chưa đến năm nghìn tệ, rất hợp với vị thế thương trường của đôi bên.
Thế nhưng Lương Văn Kiêu thấy cầm hai thứ này trên tay vẫn hơi trống trải, bèn bàn với Trần Tễ xem có nên mua thêm gì không.
Trần Tễ vốn đang tiếc giấc ngủ ngon, ngồi trong xe ngáp dài: "Lương tổng, anh có đi tay không mà đến nhà em cũng vẫn niềm nở tiếp đãi thôi. Dù sao anh cũng là Thần Tài, mang hơn hai chục tỷ đến cho Dược Dương bọn em cơ mà."
Khóe môi Lương Văn Kiêu hơi nhếch: "Nhưng lúc đến anh dự định sẽ mang hơn ba mươi tỷ cơ."
Tuy Trần Tễ không rõ yêu cầu thành tích mà Thượng Phong đặt ra cho Lương Văn Kiêu là bao nhiêu, nhưng theo hợp đồng đánh cược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-ong-chu/5021363/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.