Tuy bề ngoài trông rất giống hình mẫu tinh anh tài chính trong tưởng tượng của Trần Tễ, nhưng sự nghiệp của Lương Văn Kiêu lại bắt đầu từ một lĩnh vực không liên quan gì đến tài chính.
Anh học chuyên ngành tài chính ở đại học, song công việc đầu tiên không phải tại một doanh nghiệp hay tổ chức tài chính nào. Ngay từ năm hai anh đã bị người bạn thân cùng trường – Phong Thức, vốn nửa đường rẽ ngang sang làm diễn viên – kéo vào giới giải trí, gia nhập đội ngũ quản lý của y, phụ trách mảng quan hệ công chúng.
Ban đầu Lương Văn Kiêu vốn không hứng thú với giới giải trí, chỉ coi như giúp đỡ bạn bè, thuận tiện lấy một tờ giấy chứng nhận thực tập. Nào ngờ ngay ở bộ phim thứ hai, Phong Thức đã đoạt giải ảnh đế, sự nghiệp mở màn đầy thách thức, cộng thêm tính cách chẳng dễ chiều. Đời tư phóng túng, hoàn toàn không phải kiểu có sắc không não, mà là cái gì cũng biết nhưng cái gì cũng không thèm để tâm. Người có thể khuyên nhủ được y quả thực chẳng có mấy ai.
Quản lý không trị nổi, lại không nỡ buông bỏ cây hái ra tiền này, cuối cùng nghĩ ra một vị trí tối quan trọng, một “tường lửa” bên cạnh Phong Thức. Người này vừa phải được y tin tưởng, vừa không lợi dụng cơ hội để xúi giục mâu thuẫn với công ty, cần đủ đầu óc để ứng phó trong tình thế phức tạp, đủ bản lĩnh xử lý quan hệ giữa Phong Thức với công ty và công chúng, lại phải giữ được sự tỉnh táo giữa chốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-ong-chu/5021323/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.