Ca phẫu thuật được sắp xếp nhanh chóng. Ngày mai là ngày hai chị em nàng cùng nhau sánh vai trên con đường tử thần. Nếu phẫu thuật thành công. Có lẽ hai chị em sẽ hôn mê rất lâu. Nhưng thất bại,sợ rằng một trong hai sẽ có một người ra đi. Điều đấy rất khó để chọn lựa,rất khó để chấp nhận ai sẽ ra đi. Cho nên việc của mọi người bây giờ là cầu nguyện.
Nó vẫn chai lì trong phòng Lam Minh Hoàng suốt mấy ngày không ăn,không uống chỉ mong nhóc tỉnh lại. Lam Minh Nhật muốn Lam Minh Hoàng tỉnh dậy. Người đầu tiên nhóc thấy phải là nó. Vì nó mà nhóc mới hôn mê như thế này.
Hắn ngồi bên cạnh nó nổi lòng ghen. Lúc nào cũng Lam Minh Hoàng,rồi Trịnh Gia Khôi. Chưa bao giờ là Hoàng Minh Quân này cả.
-"Ít ra cũng ăn uống gì đi chứ?"-Hắn lườm nó.
-"Mày thích thì ăn đi."-Nó vẫn đưa mắt nhìn nhóc.
-"Không. Chừng nào mày ăn. Tao mới ăn."-Hắn cứng đầu. Đói bụng là người rồi mà...
Nó vòng tay trước ngực bỉu môi lườm hắn.
-"Được rồi. Mang thức ăn lên đây. Tao với mày cùng ăn."
Hắn nghe được câu nói mà mình mong muốn. Nhảy đú đa,đú đẫn lên cười phì.
-"Điên hả mày?"-Nó bật cười nhìn hắn.
-"Ừ. Điên vì mày đấy Lam Minh Nhật."
Nó trừng mắt một phát làm hắn im luôn. Hắn gãi đầu đi ra ngoài chạy nhanh xuống cantin.
Gã đứng đấy thấy hắn và nó hạnh phúc nhau thế. Đau lòng rất nhiều. Gã không thể ngừng thích nó được.
Cho đến đoạn kết gã vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901451/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.