Nhỏ với nó giật mình nhìn nàng. Không phải chứ? Ngay từ đầu người đưa ra quyết định không đi là nàng mà. Sao hôm nay lại thói như thế.
-"Lá thư..."-Nó chưa kịp nói hết đã bị nàng ngăn lại.
-"Hủy nó đi. Đừng động đến những thứ tao đã vứt. Nó không đáng để mày giữ lại."-Nói rồi nàng vòng tay trước ngực đi thẳng xuống lầu.
Nhỏ tròn mắt nhìn nó. Thấy lá thư của nàng bị vò nát,cũng tò mò,nhỏ dựt lá thư đưa lên xem.
Cô nàng giả trai đi dự lễ hội đi chứ.
Nội dung thư làm nhỏ giật mình,dần dần chuyển sang xanh mặt nhìn nó.
-"Chuyện này là như thế nào?"
-"Có đứa nào đó đã biết rõ thân phận của thằng Thụy."
-"Không thể nào. Trong trường này,kể cả thầy cô cũng không biết nữa là..."
-"Theo tao đoán thì..."-Nó nhìn về phía nàng đi dưới sân trường.-"Người này là họ hàng thân thích nhà nó."
............
Ba tụi hắn hôi hám từ trường trở về kí túc xá. Anh chua chát với hai bàn tay bẩn thỉu,chàng luyên thuyên mồm với ngón tay cứ lau mặt làm mặt dơ cả lên,hắn chắc rất đặc biệt,còn cầm vài mẫu giấy giống ban nãy lên soi lại.
Anh với chàng nhìn hắn chưa bỏ ý định về lá thư. Liền cho bạt tai lên đầu.
-"Dẹp mẹ đi. Hôi bất chết đây."-Anh cằn nhằn.
-"Rõ ràng tao thấy nó mới vứt ở đây mà ta"-Hắn vẫn chưa bỏ ý định đấy liền lục lọi.
Chàng đi lên trước thấy hoạt động "tích cực" của hắn. Lắc đầu chạy đến lôi thân xác cao như hươu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901371/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.