Nàng cầm lá thư về chỗ ngồi với bao ánh mắt xung quanh.
Bộ có ểm xinh tươi nào thích nàng hả ta? Nhưng là thời kì nào rồi mà còn viết thư với những lời mật ngọt ong bay bướm múa chứ.
Nó nhìn thằng nhóc ban nãy chạy hối hả xuống sân với làn da tái mét vì sợ nó. Vừa quay sang định về chỗ,chưa kịp bước thì ba tụi hắn đã xông đến cặp kề.
-"Thằng Thụy có thư kìa mày. Là ểm xinh tươi yêu thầm nó hả? Mày biết con nhỏ đó là ai k?"-Hắn vừa đưa mồm vào mặt nó vừa đưa mắt nhìn đăm đăm lá thư.
-"Đéo biết."-Nó nhún vai.
-"Sao lại không biết?"-Chàng tròn mắt hỏi nó.
Nó cau mày nhìn kĩ chàng. Trong ba tụi hắn,chàng là chế nhệ nhất của năm. Hỏi toàn câu vô lí.Nó quay sang anh quắt quắt lại.
Anh tò mò đưa tai lại gần đợi nó nói.
-"Khi kiểm tra IQ. Có kiểm tra nhầm thằng này với thần đồng không?"
Anh tròn mắt nhìn nó. Câu hỏi hay rồi đấy.
-"Không hề. Hoàn toàn chính xác."
Nó vuốt cằm nhìn chàng với ánh mắt đầy âu lo. Khẽ đặt môi lên tai chàng.
-"Đi mà hỏi thằng Thụy."
-"Ơ đệch."-Cứ tưởng mình chàng "đệch" nhưng thực chất là ba người đồng thanh "đệch" theo nhìn nó xỏ tay vài túi quần đi về chỗ.
Nhỏ ngước mặt lên nhìn lá thư của nàng đang viết gì. Nhưng Hoàng Minh Thụy quá kĩ lưỡng. Đọc thư mà không hề để cho nhỏ có cơ hội liếc mắt nhìn chữ.
Nó thập thình đi xuống thấy thái độ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-moi-la-con-trai/1901370/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.