🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Em đi tiếp được không?"



Hỏi vậy, nhưng Trương Tuệ Mẫn biết thừa mình có trả lời là không đi tiếp cũng không được. Cô gật đầu, chậm chạp đứng dậy:



"Tốc độ sẽ hơi chậm á!"



Điềm Y Hoàng khẽ cong môi:



"Không sao! Đi một đoạn sẽ lại nghỉ! Cũng sắp ra khỏi khu rừng rồi!"



Trương Tuệ Mẫn ậm ừ một tiếng. Lúc ra khỏi hang đá mới chợt nhớ ra có một chuyện chưa hỏi anh:



"Cơ mà làm sao chú tìm được tôi trong rừng vậy? Tôi đâu có điện thoại trong người, làm sao chú tìm được đến đây?"



Điềm Y Hoàng dắt cô ra khỏi hang đá, trên bờ vai rộng lớn đeo một chiếc ba lô rất to và nặng nhưng bước chân vẫn vững vàng, nhanh nhẹn. Anh không vội trả lời, dường như đang suy nghĩ nên đáp lại thế nào cho ngắn gọn dễ hiểu nhất:



"Nhờ vào chiếc máy bay trong phòng, bọn tôi tìm được căn cứ của Darking. Đến đây thì chia làm nhiều nhóm tấn công, riêng tôi và một số ít đi đường rừng. Bởi khu rừng này thuộc địa bàn của Darking lại dẫn vào căn cứ mà không có rào chắn."



Anh quay đầu nhìn cô, môi khẽ cong:



"Tôi đoán em cũng sẽ bỏ trốn bằng cách này!"



Trương Tuệ Mẫn chép miệng:



"Lỡ tôi không trốn được thì sao?"



"Trương Tuệ Mẫn, em bỏ trốn rất giỏi. Đến ngục tù của tôi em còn có cách trốn thoát được thì phòng giam của



Darking không là gì cả!" Điềm Y Hoàng nói đoạn ánh mắt trở nên nguy hiểm: "Về nhà sẽ xử lý em!"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-loan-tinh-dien/3584886/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.