Lúc Trương Tuệ Mẫn thức dậy đã là quá trưa của ngày hôm sau. Bên giường bấy giờ trống trơn, nếu không có dấu tích của ân ái ngày hôm qua để lại, Điềm Y Hoàng thực sự sẽ giống như chưa từng xuất hiện.
Nhưng anh ta không có ở đây thì sao chứ? Tưởng rằng cô sẽ cảm thấy hụt hẫng mất mát sao? Không bao giờ!
Trương Tuệ Mẫn khó khăn ngồi dậy, cơn đau từ thân dưới truyền lên mạnh mẽ tức tốc khiến cô nhăn mặt ai oán:
" Mẹ nó! Chú dám dùng thuốc trên người tôi! "
Trương Tuệ Mẫn lại gắt gao ôm bụng khó khăn lê từng bước chân chệnh choạng vào nhà tắm. Khoảng nửa tiếng sau thì trở ra, trên thân chỉ khoác mỗi chiếc áo choàng tắm. Da thịt ửng hồng đều bị cào gãi đến đỏ rát.
Cô trở ra liền điên cuồng tìm kiếm trong phòng một thứ. Đoạn Điềm Y Hoàng đột ngột trở về, thấy phòng bị cô nhóc lục tung rối loạn cả lên không khỏi nhíu mày.
Anh thở dài bước vào phòng đóng cửa lại, ngán ngẩm khoanh tay đứng dựa vào tường hạ giọng hỏi:
" Em tìm gì? "
" Thuốc tránh thai! "
Câu trả lời của Trương Tuệ Mẫn làm Điềm Y Hoàng kinh ngạc một trận. Khẽ nhìn đến vệt màu đỏ chói lưu lại trên khăn trải giường, miệng anh không tự chủ nhếch lên thích thú:
" Lần đầu tiên đã cẩn thận như vậy rồi? "
Sau một đêm bị cường bạo, người ta thường sẽ ghê tởm bản thân, rầu rĩ khóc lóc tức tưởi. Cô lại có thể bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-loan-tinh-dien/3584854/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.