Hừm...công việc của cô sao rồi?
- Vâng, sáng mai tôi có một buổi đánh giá thử, tôi sẽ thức sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cậu. Xin cậu cho tôi đi buổi sáng.
- Ừm, có cần tôi đưa cô đi không?
Vũ Lăng hỏi thêm.
Anh bây giờ dường như có chút rung động với Tư Niên nhưng cũng thoáng qua. Trong lòng anh chỉ nghĩ vì cô hôm nay có biểu hiện khá tốt nên mới muốn đưa cô đi nhưng đương nhiên là Tư Niên đã nhờ người khác không để anh có chút cơ hội.
- Tôi có người đưa đi rồi, cảm ơn cậu chủ.
- Còn tập luyện thì sao? Cô ta đánh giá gì về cô?- Vũ Lăng tiện miệng hỏi thêm.
- Dạ? Cô ấy khen tôi tốt, học nhanh và thể hiện tốt nữa. Lúc đầu tập luyện thực sự là có chút đuối nhưng về sau thì lại cảm thấy bình thường á.
Tư Niên đáp lời, trong mắt cô hiện lên tia nhiệt huyết vô cùng chắc chắn trong từng lời nói. Có lẽ ở cùng với cô khiến cho Vũ Lăng có những trải nghiệm rất khác so với quá khứ và khi ở một mình.
- Tốt, Vợ của tôi phải là người có năng lực.
Vừa nói, anh vừa ăn những món trên bàn, trong lòng khá đắc chí chỉ là không thể hiện ra ngoài vẫn chỉ một khuôn mặt lạnh lùng.
Tư Niên nhìn chằm chằm vào mắt anh ta. Trong đầu không suy nghĩ gì chỉ giống như vô thức mà nhìn vào đôi mắt ấy. Sau một thời gian thì anh ta cũng nhận ra ánh mắt đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-le-duong-kinh/3548566/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.