Cho tôi một bàn trang điểm. Ngay lập tức .
Nói rồi anh cúp máy nhưng cũng là chịu khó điện thêm một cuộc. Cuối cùng thì đồ cũng tới, một bàn trang điểm được thay mới trong phòng và kèm theo là bộ trang điểm đắt đỏ trên bàn.
- Còn cái này ạ?
Nhân viên chỉ vào bàn trang điểm cũ.
- Quăng đi, càng xa càng tốt. Cho ai cũng được,đừng gần khu này.
- Vâng.
Sau khi tất cả đã xong,anh đóng cửa phòng cô lại rồi đi xuống lầu. Nhìn ra phía cửa thì người vẫn chưa về, đi xuống lấy ly cà phê còn ấm ra và miếng bánh ngọt mà cô đã dặn.
Ăn xong rồi lặng lẽ lên lầu và ngủ.
---------------------
Buổi sáng, anh vệ sinh cá nhân rồi đi xuống lầu. Một mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp phòng khách,bước thêm vài bước, anh thấy một dáng người nhỏ nhắn còn đang lục đục nấu ăn trong bếp.
- Lục Tư Niên? Anh hoài nghi lên tiếng.
- A, cậu chủ? Cậu thức rồi, buổi sáng sắp xong rồi chỉ một lúc nữa thôi.
Tư Niên giật mình quay lại, nhưng vẫn gấp rút chuẩn bị bữa sáng. Anh thấy cô ở nhà thì có chút ngạc nhiên nhưng cũng không muốn hỏi nhiều chỉ Ừm rồi đi ra bàn.
Đồ ăn cho Dina tôi cũng chuẩn bị rồi, mèo ở đâu rồi ạ?
- Chắc trên phòng tôi, lát nó xuống.
Dạ vâng.
Vừa nói, cô vừa mang bữa sáng ra bàn.
Bữa ăn thơm ngon vào buổi sáng làm Vũ Lăng có chút không quen, cầm đũa lên bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-le-duong-kinh/3548564/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.