Tiêu diệt tình địch tiềmtàng xong, tâm tình Chu Vệ rất tốt, nhưng lại nghĩ đến sau này có lẽ sẽ khôngcó người để mắt giúp mình, mưu kế vừa lóe lên, anh liền trực tiếp tìm tới QM.
QM là một người vô cùngcá tính, đối với hành động mua chuộc của Chu Vệ rõ ràng hoàn toàn chẳng thèmngó tới: “Không ngờ cậu cũng là một gã tục nhân như vậy.”
Chu Vệ cười lạnh: “Bảnthân đang sống nơi thế tục, há có thể không tầm thường? Không biết phần đại lễnày có thể để cho người có địa vị cao nhân nhượng trước người có địa vị thấp.”
QM thấy Chu Vệ đưa tớimột tờ giấy, phỉ nhổ mình mất ba giây, mặt không đổi sắc đưa tay tiếp nhận,nói: “Cậu thắng.”
Đó là vé vào cửa của hộinhững người yêu thích máy tính lớn nhất thành phố B, chỉ có cái máy tính ngungốc mới có thể cự tuyệt.
Từ đó, trong học viện máytính không có chàng trai nào dám tiếp tục có ý đồ với Triêu Huy, Chu Vệ cứ thếmà vô tư bình yên tiến quân thần tốc.
Cuối tuần Chu Vệ về nhà,mẹ già nấu một bàn đại tiệc lớn, muốn đền bù thật tốt cho anh và Phương Di.
“Di Di, con không phải làthích ăn sườn xào chua ngọt sao? Ăn nhiều chút đi.” Chu mẹ liều mạng gắp thứcăn cho Phương Di. Đứa nhỏ này là bảo bối ở trong nhà, nhất định không quen ănthức ăn ở canten trường, thật khiến cho cả nhà lo lắng mà.
“Cám ơn dì cả.” Phương Diliếc mắt một cái nhìn sang Chu Vệ, kiên trì ăn. Ai…… Mỗi ngày chạy tới chỗ anhhọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/2962087/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.