Quan hệ giữa Triêu Huy vàChu Vệ đặc biệt suông sẻ, tình cảm của đôi vợ chồng son ngày càng ngọt ngào, aicũng có thể nhìn thấy được qua nụ cười mỗi khi nhận điên thoại của Triêu Huy.
Tiểu Khê nhìn Triêu Huynhư tắm gió xuân, trong lòng thỉnh thoảng có chút cảm thông với Dương Cảnh:Tiểu Huy nhà cô thì ra không phải là không có tình cảm, chỉ là chưa gặp đúngngười… Dương Cảnh, anh không nên họ Dương, anh phải họ Vạn mới đúng, Vạn nămnam phụ.
Triêu Huy tự nhiên lạinghĩ đến sự khác nhau giữa hai lần yêu của cô… Cô dĩ nhiên là không có gì thayđổi, vẫn như trước ngày ngày chạy bộ, đi học, làm bài, bây giờ thậm chí cònnhiều việc hơn. Nhưng cảm giác thì không hề giống như lúc trước. Mỗi ngày họcbài cô vẫn tắt điện thoại, nhưng sau khi hết giờ thì sẽ nhớ rõ phải mở điệnthoại ra xem có tin nhắn của anh không; chín giờ rưỡi tối, mặc kệ có bận gì đinữa cũng phải thu xếp đến nhà anh, cho dù thỉnh thoảng cô có quên, anh cũng sẽgọi điện thoại nhắc nhở cô; cô như thế mà vô thức ghi nhớ thói quen làm việc vànghỉ ngơi của anh, nhãn hiệu cà phê anh thích, số đo quần áo của anh… Thậm chí,khi anh muốn nói rồi lại thôi, cô cũng biết anh định nói gì. Cảm giác ăn ý này,khi phát hiện ra thì đã không kiềm chế được nữa, còn có chút vui mừng mơ hồ.Cho nên, cô hỏi anh: “Bọn Tiểu Khê nói chúng ta là một đôi trời sinh, chẳng lẽchúng ta kỳ lạ lắm sao?”
Chu Vệ không cho là vậy.Anh dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-cua-ai/2962085/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.