Hà Thích sực tỉnh, vội cười nói: “Sao dì đến mà khôngbáo trước một tiếng ạ? Bọn con sẽ đến đón.” Vừa nói vừa đưa tay ra đỡ lấy hànhlý của bà Viên. Bà tránh tay của anh, tự xách đồ đạc vào trong. Tay Hà Thíchcứng đờ trong không trung, lại cười đưa ra đón hành lý của Viên Thanh Trác.Thanh Trác vội vàng đưa túi xách cho Hà Thích, bước vào trong nhà hai bước, rồikéo lấy Bộ Hoài Vũ ra và gào với bà Viên: “Mẹ, mẹ, đây chính là Bộ Hoài Vũ màcon nhắc với mẹ, anh ấy rất tốt, còn mua thức ăn ngon cho con nữa.”
Bộ Hoài Vũ gật đầu, cười với bà Viên: “Chào dì.”
Sắc mặt bà tỏ ra dịu dàng hơn, hơi gật đầu rồi lạinhìn Viên Hỷ.
Bì Hối thấy Viên Hỷ không phản ứng gì thì vội vàngcười nói: “Bác gái, bác đến rồi.” Tay cô gắngsức kéo kéo Viên Hỷ đang đờ đẫn. Viên Hỷ cúi gằm đầu tiến đến đón lấy hành lýtrong tay mẹ, ấp úng do dự một lúc mới khó nhọc lên tiếng: “Mẹ, sao mọi ngườiđến đây? Đã ăn cơm chưa?”
“Đúng rồi đúng rồi, đến đây ăn cùng bọn cháu đi, cũngvừa mới ăn thôi ạ.” Bì Hối vội vàng nói.
“Chưa ăn, đói chết đây này!” Thanh Trác réo lên, vừanói vừa ngồi xuống bàn, bà Viên vội trừng mắt với anh một cái rồi hạ giọng gọi:“Đứng dậy, để Tiểu Hồng ngồi trước.” Rồi vừa kéo cô gái tên Tiểu Hồng vàotrong, vừa đi vừa nói, “Đừng ngại, đây là nhà của em gái cháu, cũng giống nhưnhà cháu thôi. Viên Hỷ, mau thay bát đũa cho Tiểu Hồng.”
Viên Hỷ đờ đẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385864/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.