Hà Thích đưa Bì Hối và Tiêu Mặc Đình về, trên đường điBì Hối nhớ lúc mẹ Viên Hỷ vừa đến, Hà Thích đã gọi “dì”, thì thắc mắc hỏi: “Saoanh lại biết bà ta là mẹ Viên Hỷ?”
Hà Thích nhếch môi, cười khổ rồi đáp: “Trước khi ra nước ngoài anh có đến nhàViên Hỷ, và đã gặp mẹ cô ấy.”
Bì Hối đờ người, “Nghe Viên Hỷ nói anh chẳng đã nhầmanh Viên Hỷ là thanh mai trúc mã với cô ấy, nên đã quay đầu đi luôn sao? Hóa raanh còn gặp mẹ Viên Hỷ nữa à?”
Hà Thích trầm lặng, lắc đầu không nói gì. Anh khôngnói, cũng không biết phải nói gì, thực ra lần ấy anh đã vào nhà Viên Hỷ, muốnthử khuyên bố mẹ cô, để họ nhìn thấy thành ý của anh, để họ biết anh thực sựyêu Viên Hỷ. Bà Viên đã tiếp anh, rất lãnh đạm bảo với anh rằng Viên Hỷ sẽkhông theo anh ra nước ngoài, vì cô đã có người đính hôn, là thanh mai trúc mãtừ nhỏ. Tất nhiên là anh không tin, thế là bà Viên đưa anh đến bờ sông, từ xađã thấy Viên Hỷ đang đùa nghịch với Thanh Trác, thế nên anh đã tin rồi…
Sau khi về nước, anh không nói rõ chuyện này với ViênHỷ, chỉ nói lúc ấy anh đã hiểu nhầm, nhưng không nói sự hiểu lầm đó là do mẹ côtạo nên, vì anh không muốn cô vì anh mà nảy sinh bất cứ mâu thuẫn nào với mẹ nữa,dù sao họ cũng là mẹ con, rồi sẽ có ngày ở gần bên nhau. Cho đến bây giờ, anhvẫn không hiểu tại sao là một người mẹ mà bà Viên lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385861/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.