Phía dưới vang lên tiếng chânbước lên lầu, Viên Hỷ hoảng hốt đứng dậy, nhanh chóng chùi nước mắt rồi nhỏgiọng nói với Bì Hối: “Cậu về mau đi, đừng để muộn giờ làm.”
“Viên Hỷ,” Bì Hối kéo cô lại, edè nói, “Kết hôn là chuyện lớn, cậu nên suy nghĩ cẩn thận nhé.”
Viên Hỷ quay lại nhìn bạn mình, đến ánh mắt cũng toát ra vẻ mệt mỏi, “Tớ mệtrồi, Bì Hối, cậu biết tình hình gia đình tớ, một mình tớ không gắng gượng nổi,Hà Thích yêu tớ, muốn lấy tớ, muốn chia sẻ gánh nặng, thế là đủ rồi.”
Bì Hối nhìn cô thương hại, mấpmáy môi nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì. Viên Hỷ cười vỗ vỗ tay bạn mình, anủi: “Không sao, tớ đã nghĩ rất kỹ.” Thấy Bì Hối vẫn tỏ ra lo âu thì lại đùanói, “Hay là cậu giúp tớ hỏi xem Bộ Hoài Vũ bây giờ có chịu cưới tớ không, phảinói trước với nhau, tài sản trước kết hôn không thể là của riêng, phải là tàisản chung của hai vợ chồng, để nếu có ngày nào đó chia tay thật thì số tài sảnđược chia cũng đủ cho tớ cưới vợ cho anh tớ, nuôi cả nhà họ suốt đời, tớ cũngsẽ trở thành một bà giàu có, đến lúc đó nhất định sẽ không quên công lao củacậu đâu.”
Bì Hối chẳng thấy câu đùa đó buồncười tí nào, cô nhìn Viên Hỷ rồi bỗng dưng muốn khóc, liền vội vàng quay mặtđi, lấy tay bịt chặt miệng mình.
“Được rồi, đừng nhìn tớ như thế,”Viên Hỷ khẽ nói, “Hà Thích rất tốt, tớ sẽ sống thật hạnh phúc, đừng lo.”
Phải, cô sẽ khiến mình sống thậthạnh phúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385835/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.