Bộ Hoài Vũ đã về quê, tuy rằngvẫn không yên lòng lắm. Viên Hỷ không về nhà ăn Tết như cô đã nói, mà từ chức,tìm được một căn nhà mới, sau đó thu dọn đồ đạc rồi mới gọi điện cho Bì Hốichuyển nhà hộ cô, cũng di dời đồ đạc của Bì Hối đi, một là mang về nhà, hai làchuyển đến chỗ Tiêu Mặc Đình.
Bì Hối nhìn đống đồ đạc được đóng gói, sững sờ đến mức không nói nổi, há mồmtrợn mắt một lúc rồi mới lảm nhảm: “Viên Hỷ, cậu lúc nào cũng khiến tớ kinhngạc.”
Viên Hỷ cười nói: “Dù sao cậucũng có chỗ ở, đừng tốn tiền thuê nhà với tớ nữa. Nhà mới tớ thuê chỉ có mộtphòng, tuy hơi xa đây nhưng rẻ. Nếu cậu cãi nhau với Tiêu Mặc Đình thì vẫn cóthể chạy đến chỗ tớ, tớ thu nhận, chúng ta ngủ cùng một giường là được.”
Bì Hối vội “xùy” mấy tiếng, “Trẻcon không biết kiêng kỵ, không tính.” Cô quay lại trừng mắt giáo huấn Viên Hỷ:“Tớ vừa làm hòa với Tiêu Mặc Đình rồi, cậu đừng trù tớ.” Cô và Tiêu Mặc Đìnhlần này chiến tranh lạnh khá lâu, mấy hôm trước mới bình thường lại, đến bâygiờ cũng xem như đã ngọt ngào lại như thuở trước, qua trận cãi nhau to này, côcũng hiểu được vài chuyện, lúc nào cũng dạy dỗ Viên Hỷ rằng đàn ông không chỉphải giáo dục họ mà còn phải dỗ dành họ, ngược lại cũng thế, đàn ông không chỉcần dỗ dành mà còn phải trị bệnh cho họ nữa.
Viên Hỷ cười không đáp, tiếp tụcthu dọn đống đồ lặt vặt. Bì Hối bỗng nhớ ra gì đó, hỏi: “Năm mới mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-la-ai-cua-ai/2385822/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.