Mấy ngày trước, nàng đã sai người hầu đến cửa cung chờ thiếu gia, thiếu gia vừa ra thì thông báo theo lời nàng dặn.
Đúng, nàng lừa y, thai nhi có thể giữ được hay không vẫn chưa biết, nhưng bát thuốc sẩy thai này đã tạo thành kết cục chắc chắn, hiện nay ngay cả nàng cũng chẳng biết sống chết.
Mặc người nọ ôm nàng khóc lóc, cầu xin nàng tha thứ, nàng vẫn mê mệt không tỉnh.
Từ bỏ thế gian nàng cũng thỏa mãn, nàng giữ lại tính mạng này không phải vì sự giải thích của y, chỉ vì muốn tự nói với y, nàng không thể đợi nữa.
Đừng trách niềm tin nàng dành cho y quá mỏng, chẳng qua là yêu quá sâu nặng, mấy tháng trước y đã rất ít về phủ, khi đó nàng cũng chỉ cười mà không hỏi, đợi tới khi lời đồn nổi lên, nàng vẫn nghĩ sẽ tiếp tục giả bộ, nhưng đồn đại đàm tiếu khiến nàng không thể tươi cười như trước, tàn nhẫn xé tan lớp vỏ bọc của nàng, buộc nàng phải đối diện với sự bất trung của trượng phu.
Ha ha ha, nàng phẫn nộ, bất trung há đã có thể diễn tả hết!
Mạng của nàng đã được cứu, nhưng không phải người nào cũng biết quý trọng sau khi mất đi. Y lại vào cung.
Sau đó khi y về tới hậu viện, vội vàng muốn dìu nàng dậy, lại bị nàng đẩy ra.
Y đến chết cũng không quên ngày ấy, nữ tử sắc mặt trắng bệch nhìn thấy dấu hồng mây mưa sau gáy y, điên cuồng hét lớn: Bẩn, rất bẩn! Rất bẩn!
Nàng không biết, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuynh-tan-nhat-the-phuong-hoa/2261708/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.