Một bé con đang chơi đùa bên đường, bỗng trông thấy một người uyển chuyển như tiên trời bước vội tới gần, nhất thời nhìn mê mẩn, quả bóng trong tay lăn ra xa cũng không biết, ngơ ngác ngóng theo bóng tiên nhân kia tiến vào phủ Tân Đô Hầu.
Vương Mãng!
Đẩy cửa vào phòng, người đến hét lớn!
Nam tử vùi đầu vào sổ sách ngẩng đầu nhíu mày, vội vàng đứng dạy đóng cửa sổ cửa lớn, làm sao? Không chuốc họa vào thân không chịu được à?
Vương Mãng tức giận, “Đã tha cho ngươi một mạng, sao không biết suy nghĩ!”
Lửa giận của nam tử không nguôi, mái tóc rối bời, hai mắt đỏ sậm đầy tơ máu, ngươi trả vợ ta đây!
Ngày hôm trước, Vương Mãng mở quan tài, một mình xem xét thực hư, trừ hắn ra bên ngoài không ai biết đây là một quan tài rỗng.
Nhớ lại ngày tra xét Đổng phủ, vợ Đổng Hiền một mình đến phủ Tân Đô Hầu.
Xin ngài tha cho phu quân ta.
Mấy tiếng đơn giản lại hao hết sức lực của nàng.
Lúc nàng quỳ trên mặt đất đã hấp hối.
Nàng không nỡ xuống tay, độc Vương Mãng đưa nàng không cho Đổng Hiền dùng, chỉ chế một ít mê dược bình thường.
Độc dược của Vương Mãng là thứ đổ vào bát hương xông, khi Đổng Hiền đến nàng sẽ châm hương lên, bởi vậy người trúng độc không chỉ có một, chính nàng cũng sẽ trúng.
Vương Mãng ngày ngày phái người bắt mạch cho nàng, cũng đưa nàng thuốc giải. Nhưng nàng biết Vương Mãng lừa nàng, độc này không thuốc nào chữa được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuynh-tan-nhat-the-phuong-hoa/2261706/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.