Phương Mặc dọn dẹp xong đi ra thì thấy Phương Diệc Nhiên đang lười biếng nằm nghiêng trên
sô pha buồn chán lướt các kênh TV. Phương Mặc xoa xoa hai tay lạnh ngắt vì rửa chén, chuẩn bị
chui vào lòng Phương Diệc Nhiên, không thể để bàn tay lạnh như thế chạm vào người Phương
Diệc Nhiên được, y vốn rất sợ lạnh, ủ ấm cho y còn không kịp, sao lại dùng tay lạnh để chạm
vào y chứ.
Vòng qua sô pha, vừa đi tới trước mặt Phương Diệc Nhiên, Phương Mặc nhất thời lại oán hận,
biết vậy lúc chiều đã tát chết con cún chỉ bằng lòng bàn tay kia cho xong! Xem xem, bây giờ thì
hay rồi, đúng là tự mình hại mình mà, thằng nhóc chết tiệt đó đang chiếm lấy vị trí vốn thuộc về
cậu! Nó đang thỏa mãn ngủ trong lòng Phương Diệc Nhiên, càng ghê tởm hơn là, Phương Diệc
Nhiên còn thi thoảng vuốt ve lông nó, nhìn cái vẻ mặt hưởng thụ của nó kìa, thực làm người ta
hận tới nghiến răng mà! Vốn tất cả là của cậu, của cậu!
“Dọn xong rồi à?” Phương Diệc Nhiên cười mở lời với Phương Mặc, tay cũng không ngừng,
nhéo cổ nhóc kia mà chơi, trơn trơn mềm mềm, cảm giác rất thoải mái.
“Ừm.” Phương Mặc đáp, oán hận liếc xéo nhóc con một cái, rồi cúi người xuống muốn hôn
Phương Diệc Nhiên.
Đương nhiên Phương Diệc Nhiên không cự tuyệt, hơi rướn người lên để đáp lại, Phương Mặc
ôm lấy cổ Phương Diệc Nhiên rồi chui vào lòng, trông có vẻ là định trực tiếp đè chết nhóc con
đang nằm trong lòng Phương Diệc Nhiên.
“Ô, cẩn thận chút nào.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303375/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.