Hai người ngủ một giấc sảng khoái, từ chiều hôm trước tới tận trưa hôm sau, mãi đến khi đói
mới tỉnh dậy.
Phương Diệc Nhiên đi rửa mặt đánh răng, Phương Mặc thì vui vẻ sắp xếp chăn đệm, sau đó vào
bếp nấu cơm. Phương Diệc Nhiên làm vệ sinh cá nhân xong đi ra, thấy giường chiếu được sắp
xếp gọn gàng liền mỉm cười, thong thả đi vào bếp đứng ở cửa nhìn Phương Mặc đang bận bịu.
“Nấu một ít cháo sườn đi, không cần bày vẽ.” Phương Diệc Nhiên nói, “Em đi đánh răng rửa mặt
đi, để đấy cho tôi.”
Rồi đẩy Phương Mặc ra, Phương Diệc Nhiên lấy gạo đã ngâm sẵn cho vào nước xương hầm hôm
qua, bật bếp, chậm rãi nấu. Chốc lát sau nước đã sôi, mùi thơm lan tỏa bốn phía, hòa cùng với
hương gạo, làm cho người ta bứt rứt tay chân.
Phương Diệc Nhiên múc thử một chút xem mặn nhạt thế nào, vừa quay ra đã thấy Phương Mặc
nhìn về đằng này đầy khao khát, ánh mắt lóe sáng chằm chằm vào nồi cháo. Phương Diệc Nhiên
cười lắc đầu, lại múc một thìa đưa tới bên miệng Phương Mặc.
Phương Mặc cười híp mắt, há miệng một cái liền ngậm cả chiếc thìa vào luôn, nhanh tới mức
Phương Diệc Nhiên không kịp cản.
“Cẩn thận nóng…” Phương Diệc Nhiên còn chưa nói xong.
“Á… xiii, nóng quá…” Phương Mặc bị bỏng liền thè lưỡi ra thổi phù phù.
“Ngốc này.” Phương Diệc Nhiên không biết nên cười hay khóc, bản thân rõ là sợ nóng lại còn
vội vàng như thế, cứ thế nuốt luôn cả một thìa cháo, không bỏng chết mới lạ.
Nhéo cằm cậu để nhìn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303358/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.