Phương Diệc Nhiên mở tung cửa, vừa đi ra một bước liền liếc thấy bóng đen cực lớn bên chân…
Hóa ra Phương Mặc cứ ôm gối ngồi ở cửa như thế, dọa cho Phương Diệc Nhiên giật mình một
trận.
Thấy Phương Diệc Nhiên đi ra, Phương Mặc ngẩng đầu lên khỏi đầu gối. Rõ là một người lớn
đùng rồi, lại ngồi thu nhỏ lại một đống bên cạnh cửa, khỏi nói dáng vẻ tội nghiệp tới nhường
nào. Lại thêm ánh mắt đáng thương của Phương Mặc, chỉ kém túm lấy ống quần Phương Diệc
Nhiên gọi chủ nhân nữa, là hoàn toàn thành phiên bản người của Tiểu Bát bộ dạng tội nghiệp.
Phương Diệc Nhiên nhìn dáng vẻ đó của cậu, đặc biệt là cậu đang ngồi xổm dưới đất tủi thân
nhìn ngước lên, ánh mắt đó… bóp trán. Đưa tay ra, Phương Mặc liền đặt tay lên tay y.
Rõ ràng là một người đàn ông còn cao hơn mình chút đỉnh, mà lại làm bộ đáng thương…
Phương Diệc Nhiên kéo Phương Mặc đứng dậy, không nói hai lời, nắm cổ áo cậu giằng mạnh,
hai chiếc cúc liền bật tung, lộ ra cái cổ và một mảng ngực lớn của Phương Mặc, đồng thời cũng
làm thứ đó bại lộ một cách rõ ràng trước mặt Phương Diệc Nhiên.
Phương Diệc Nhiên nắm lấy vòng cổ của Phương Mặc nhìn kỹ, quả nhiên giống y như thẻ tên
của Tiểu Bát, một cái thẻ làm từ gỗ, bên trên có chữ ‘Bát’, dùng vòng da đeo lên cổ… Mình quả
nhiên không hoa mắt, trước đây cũng không chú ý trên cổ cậu ta có đeo đồ vật, chỉ cho là đồ
trang sức bình thường, cho tới giờ chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303349/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.