Quả thật cẩu cẩu không làm Phương Diệc Nhiên phải thất vọng, sáng nào cũng xuất hiện dưới
lầu nhà Phương Diệc Nhiên, vẫy đuôi chờ y, đưa y cả đoạn đường tới nơi làm việc, chạng vạng
lại ở cửa công ty chờ y rồi cùng y về tới cửa nhà.
Sau một tuần như vậy, Phương Diệc Nhiên đã bắt đầu suy nghĩ về vấn đề nếu nuôi nó thì phải
nuôi như thế nào, đầu tiên đương nhiên là phải dọn nhà, chung cư hiện tại đang ở không chấp
nhận thú nuôi; thứ hai, đương nhiên là lấy được giấy xác nhận cho chó, bằng không bị ai đánh
chết cũng không biết đi đâu nói lí lẽ, trong thành phố không cho phép làm giấy xác nhận cho chó
cỡ lớn, nhưng chuyện này cũng không khó, nhờ người làm giúp là được; cuối cùng, bản thân nên
học nuôi chó thế nào cho tốt, bằng không nếu nó sinh bệnh cũng không biết làm sao.
“Nếu như đợi ta tìm được phòng mới, ngươi vẫn theo ta, ta sẽ nuôi ngươi, được không?” Phương
Diệc Nhiên ngồi xổm trước mặt cẩu cẩu thương lượng.
“Ngươi không nói lời nào coi như là đáp ứng rồi nhé.” Cười tủm tỉm vuốt lông nó, ỷ tại cẩu cẩu
nó không biết nói mà bắt nạt.
Vẫy tay tạm biệt với cẩu cẩu, vào phòng làm việc chuyện đầu tiên là gọi cho trợ lý đặc biệt nhờ
anh ta tìm hộ nhà, đương nhiên phải là nơi cho phép nuôi động vật. Trợ lý tuy không hiểu vì sao
Nhà thiết kế Phương lại đột nhiên muốn đổi nơi ở, bất quá cũng không hỏi nhiều, suy nghĩ của
nghệ thuật gia không phải là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303323/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.