Nói là thịnh soạn, kỳ thực cũng không tới nhà hàng xa hoa nào, đương nhiên là vì nhà hàng càng
sang trọng thì càng sẽ không cho phép thú nuôi đi vào, vậy nên một người một cún chỉ vào quán
bày ven đường, đến trần nhà cũng không có, hoàn toàn là bày hàng mới dựng ra, bàn ghế bằng
nhựa, tất cả đều có vẻ cực kỳ đơn sơ.
Loại người gì cũng có, có nông dân thô kệch, có người vội vã đi làm, có không ít tình nhân, chỉ
duy nhất là không có ai ăn mặc như thể chuẩn bị đi ăn tiệc giống Phương Diệc Nhiên. Ngay đến
chủ quán vừa nhìn thấy Phương Diệc Nhiên còn tưởng là y tới nhầm chỗ, nhưng Phương Diệc
Nhiên thì không hề để tâm, an vị bên cạnh một cái bàn nhựa đầy dầu mỡ, cẩu cẩu ngoan ngoãn
ngồi xổm xuống bên cạnh y.
Cảnh tượng trong quán không thể nào khen nổi, đũa, hộp nhựa vứt rải rác dưới đất, thậm chí cả
xương mà khách ăn xong vứt lại, thường thì chó sẽ thích ngửi ăn mấy thứ dưới đất thế này,
nhưng kỳ quái là cẩu cẩu này hoàn toàn không có chút hứng thú nào với xương vung vãi bên
dưới.
Có lẽ là Phương Diệc Nhiên trông cực kỳ không hợp với nơi đây, nên bà chủ còn đặc biệt ngại
ngùng tới quét dọn lau bàn cho y. Phương Diệc Nhiên nhíu mày nhìn rác rưởi bị quét ngang qua phongmy.wordpress.com Page 9
người cẩu cẩu, vẫy tay với nó ý bảo nó nhảy lên ghế, dù sao Phương Diệc Nhiên cũng không
ngại ngồi chung bàn với cún, chủ hàng ắt cũng không quan tâm..
Đợi cẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-khuyen/1303322/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.