Cứ theo tính tình đầu gỗ, nếu bắt ép hắn uống xuândược, chỉ sợ hắn cũng sẽ không hành động. Ta vắt óc suy nghĩ, đến nửa đêm vẫncòn đang trầm tư suy nghĩ, cuối cùng ta nhịn không được đánh thức Ninh Hằng.
"Đầu gỗ, chàng ngủ chưa?"
Qua một lúc lâu, ta nghe thấy giọng nói Ninh Hằng vanglên, "Quán Quán, làm sao vậy?"
Ta nhăn nhăn nhó nhó nói: "Nếu có một ngày chàngbị người khác dạ xuân dược, vậy chàng sẽ làm gì?"
Ninh Hằng gần như là không chút do dự nói: "Tắmnước lạnh?"
Ta lại nói: "Nếu... là loại xuân dược không tìmngười để giải quyết sẽ chảy máu thất khiếu(gồmhai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) màchết?"
Trong bóng đêm, ta nghe thấy tiếng cười của Ninh Hằng:"Quán Quán, không có loại xuân dược này đâu, chỉ có người ý chí không caothôi, không có loại xuân dược nhất định phải tìm người để giải quyết."Ngừng một lát, Ninh Hằng lại nói: "Quán Quán không ngủ được?"
"Ừ, đêm nay hơi lạnh." Ta sụt sịt mũi, lạinói: "Phòng này hình như thoáng gió."
Ninh Hằng khẽ nói: "Ta nghe đại phu nói... Thânthể trong mấy ngày đó thường dễ bị cảm lạnh, ta đi bảo tiểu nhị ôm chăn bôngđến."
Ta sửng sốt mãi mới phản ứng được nhận ra mấy ngày đóNinh Hằng nói chính là mấy ngày ta có quỳ thuỷ (hànhkinh),lúc này ta chợt cảm thấy Ninh Hằng đã thay đổi rấtnhiều, trước kia ngay cả quỳ thủy là gì Ninh Hằng còn chẳng biết, giờ lại nóira miệng thoải mái như thế. Ta vẫn đang cảm khái, thì nghe thấy tiếng Ninh Hằngxuống giường, ta vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393230/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.