Bây giờ trước mắt, có hai rắc rối mà ta muốn ngănchặn. Thứ nhất là trí nhớ của Ninh Hằng, thứ hai là Nhạn Nhi. Chuyện thứ nhấtchỉ có thể thủ chứ không nên công, nhân lúc Ninh Hằng vẫn chưa nhớ lại chuyện trướckia, ta phải sớm giữ chặt Ninh Hằng thuận tiện sinh luôn em bé ra, đến lúc đócho dù Ninh Hằng có nhớ lại chuyện trước kia, thì thành trì của ta đã vững nhưbàn thạch. Còn chuyện thứ hai, tốt nhất lấy công là chính, thủ là phụ.
Ta suy tính lại một lượt, quyết định sẽ bắt đầu từchuyện thứ hai. Từ trước đến giờ ta luôn là người nói là làm, cho nên dùng cơmchiều xong ta kéo Ninh Hằng vào phòng, chỉ vào ghế trúc phía đối diện, nóinghiêm túc: “Đầu gỗ, chàng ngồi xuống đi, ta có lời muốn nói với chàng.”
Ninh Hằng nghe lời ngồi xuống.
Ta híp mắt nói: “Đầu gỗ, chàng thấy Nhạn Nhi thế nào?”
Ninh Hằng đáp: “Nhạn Nhi là một cô nương tốt.”
Ta hỏi : “Sao lại nói thế?”
Ninh Hằng nói: “Nàng ấy đối xử với nàng rất tốt.”
Ninh Hằng hiện giờ đúng là trong lòng trong mắt đều làta, tiêu chuẩn đánh giá người tốt người xấu đều dựa trên việc có tốt với ta haykhông mà suy xét. Ta thấy vô cùng mãn nguyện, nhưng mà vẫn không thể buông lỏngsự phòng bị, ta nói tiếp: “Nhạn Nhi thích chàng.”
Mặt Ninh Hằng biến sắc.
Ta cầm ấm trà trên bàn rót một chén trà, rồi mới từ từnói: “Đầu gỗ, ta là người rất nhỏ nhen, một khi đã thích ai, thì trong mắtngười đó chỉ được có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393227/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.