Ban đêm Ninh Hằng vẫn canh giữ ngoài cửa phòng ta, bấtluận là ta đuổi thế nào hắn cũng không đi, vẻ mặt cố chấp cứ đứng chỗ đó. Cuốicùng ta đành bất đắc dĩ để hắn vào phòng ngủ trên mặt đất. Tuy cô nam quả nữtrong một phòng, củi khô lửa cháy là khó tránh được, nhưng cứ theo tính tìnhNinh Hằng, chỉ sợ ta không chủ động, thì lửa cũng chẳng bốc được lên. Cho nên,ta đối với Ninh Hằng, có thể nói là còn yên tâm hơn cả Nhạn Nhi.
Mấy đêm tiếp, chắc là vì có Ninh Hằng trong phòng, nênta ngủ rất an ổn, mà những chuyện xung quanh dường như cũng biến chuyển tốthơn. Bên chân bị trật kia dưới sự chăm sóc hoàn hảo của Ninh Hằng đã tốt hơnrất nhiều, sát thủ Xuân Phong lâu cũng không xuất hiện lần nữa, mà ngay cả LiênDận chẳng biết có hôn ước thật với ta không cũng không tới quấy rối.
Nhạn Nhi ở lại Thuý Vy trấn không tìm được manh mốiXuân Phong lâu, đành bỏ cuộc. Nàng ấy tinh thần sa sút suốt mấy canh giờ, rồikêu gào muốn Ninh Hằng dạy nàng cách đánh xe, nói đúng ra là không nỡ để NinhHằng đánh xe suốt đêm, để nàng học được, có thể thay Ninh Hằng chia sẻ vất vả.
Những lời này nói ra là hoàn toàn hợp lý không có vấnđề gì, nhưng mà lọt vào tai ta lại thấy bất thường. Sau đó, ma xui quỷ khiếnthế nào mà ta chuyển ghế ngồi ra ngoài mái hiên, nói hoa mỹ là ra ngoài để hítthở không khí, nhưng thật ra là để quan sát Ninh Hằng dạy Nhạn Nhi đánh xe.
Ta cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393223/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.