Ninh Hằng quay lại cạnh giường, trong tay hắn đang cầmthứ gì đó, ta nhìn kỹ lại, là một thanh phi đao, dài ước chừng một tấc, ở tậncùng chuôi đao còn khắc hình lá liễu. Ninh Hằng nói: "Ta vừa mới phát hiệnở chỗ cửa sổ, nếu ta đoán không lầm, thì cái này bị rơi ra từ bóng đen QuánQuán nhìn thấy. Bóng đen kia có lẽ nghe thấy tiếng kêu của Quán Quán nên nhảytừ cửa sổ bỏ trốn, chắc là quá vội vã, nên phi đao này bị rơi xuống."
Ta cầm lấy phi đao, chạm vào hình lá liễu khắc ở chuôiđao, nói: "Phi đao này được làm thật tinh xảo, ta hiếm khi đến trọ ở kháchđiếm, không ngờ vừa vào đã gặp đạo tặc, cũng may đồ gì quý giá ta đều để bênngười."
Lúc này mặt Nhạn Nhi biến sắc, vội vàng cầm lấy phiđao trong tay ta, nàng xem trái xem phải, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch,nàng run run nói: "Thanh phi đao này tên là Liễu Diệp đao, lai lịch khôngnhỏ, là của Xuân Phong lâu."
"Xuân Phong lâu, tên này đặt cũng có mấy phầnphong nhã, chẳng lẽ người ở đó chuyên ra ngoài làm hái hoa tặc sao?"
Nhạn Nhi lắc đầu, nàng nói: "Xuân Phong lâuchuyên làm... sát thủ."
Ta sững sờ.
Vẻ mặt Nhạn Nhi đã bình tĩnh lại, nàng chậm rãi nói:"Xuân Phong lâu người trong giang hồ ai ai cũng biết, có thể nói là sátthủ đệ nhất lâu. Ký hiệu để nhận biết Xuân Phong lâu là Liễu Diệp đao, sở dĩ gọiXuân Phong lâu, chính là vì bọn họ giết người đạt đến cảnh giới như mộc xuânphong (tắm gió xuân). Chỉ cầnđưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/2393221/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.