Lúc tỉnh lại, thì ta đã ở trong tẩm cung. Thường Trữngồi cạnh giường, khuôn mặt nghiêng nghiêng, đôi mắt đẹp khép hờ, có vẻ mệtmỏi. Chắc là Thường Trữ lo lắng cho ta, nên mới canh cạnh giường tới tận giờ.Ta mới chỉ động đậy một chút, Thường Trữ mẫn cảm đã nhanh mở mắt, trong mắt xẹtqua một tia vui mừng, "Quán Quán, ngươi cuối cùng cũng tỉnh lại."
Thường Trữ vừa dứt lời, mấy người đứng ngoài bìnhphong vội vàng tiến vào, ta nhìn kỹ, là Hoàng đế, Ninh Hằng, Thẩm Khinh Ngôncòn có Quách Thái y. Hoàng đế dẫn đầu đi đến cạnh ta, "Thái hậu khoẻchứ?"
Ta ấn ấn thái dương, nói: "Tốt lắm, chỉ có chútđau đầu thôi."
Quách Thái y lúc này mới tiến tới bắt mạch ta, lâusau, hắn nói với Hoàng đế: "Bẩm bệ hạ, Thái hậu nương nương không có gìđáng ngại nữa, chỉ cần đúng giờ uống thuốc dưỡng thai nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mấyngày là được."
Ta nhíu mày, "Ai gia sao tự dưng lại téxỉu?"
Quách Thái y nói: "Bẩm Thái hậu nương nương,người bị động thai."
Động thai? Từ lúc ta có hỉ mạch tới giờ, cái thai nàycũng động nhiều thật. Hay là oa nhi trong bụng ta quả thật rất hiếu động? Tanâng mắt nhìn xung quanh. Hoàng đế cười tủm tỉm nhìn ta, Ninh Hằng đứng phíasau Hoàng đế lại biến trở lại dáng vẻ của Ninh đại tướng quân thường ngày,nghiêm trang không nói một lời, ta thật sự rất hoài niệm một Trí Viễn đùa mộttí mặt đã đỏ bừng.
Có vẻ ta nhìn Ninh Hằng hơi lâu, Hoàng đế sắc mặt khócoi. Ta bình tĩnh chuyển ánh mắt qua Thẩm Khinh Ngôn, đã nhiều ngày không gặphắn, hắn hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-gia-co-hi/117678/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.