- Tiểu Tuyết, về thôi! -Kỳ Tử Hoài với vẻ mặt bực bội mà nói.
- Vội gì chứ, đợi mình xếp sách vở đã...
- Ờm, có cần tôi giúp không? - Tần Sở Hàn dịu dàng nói với cô.
- Không cần cậu! Tôi làm là đủ rồi... -Kỳ Tử Hoài bây giờ hệt như một đứa trẻ mà tranh giành một công việc đơn giản như thế này.
- Chỉ là xếp sách vở thôi mà, mình không cần phiền đến các cậu đâu...
Vừa nói cô vừa xếp sách vở vào cặp. Xong, cô ngồi dậy đi cùng Tử Hoài, liếc nhìn sang anh, rồi lại quay người bỏ đi. Sau khi mọi người đều đã rời đi, chỉ còn mình anh ở lại trong căn phòng học tĩnh lặng. Anh thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, dõi theo con đường mà cô đang đi cũng vị thanh mai trúc mã ấy. Anh cứ ngồi đó mà nhìn cho đến khi cô khuất khỏi tầm mắt của anh. Anh đứng dậy, xách cặp vở lên, ra khỏi phòng học, tình cờ bắt gặp Lộ Xuyến...
- Lớp trưởng? Sao cậu vẫn còn ở đây?
- Còn cậu?
Lộ Xuyến không vội, trả lời anh:" Tôi có chút việc riêng với lão Hàn... "
Nhận được câu trả lời, anh im lặng rời đi, bỏ mặc Lộ Xuyến đang băng khoăn nhìn anh. Anh thật sự cũng chẳng biết lí do gì mà phải ở lại lâu như thế, bản thân anh hành động như thể đó là chuyện đương nhiên. Nhưng mà, trước đây anh có như vậy bao giờ đâu?
Khoảng 1 tháng sau đó, cuộc sống hàng ngày của anh cứ xoay quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dung-ai-sai-/3404176/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.