Tiếng còi thổi lên, tất cả học sinh lớp 10A3 bắt đầu chạy. Con trai thì không kể đến nữa, còn con gái trong lớp thì thật sự rất là nản. 5000m, sân tập thể dục rộng như thế, một vòng chạy là cũng tương đương 1000m rồi. Chỉ cần chạy 5 vòng quanh sân là được, nói thì nghe dễ lắm chớ tận 5000m chạy sao mà nổi. Hồi trước Lâm Tuyết chỉ chạy có 1000m thôi cũng đã tái xanh mặt mày rồi, bây giờ chạy cả 5000m là thật sự muốn giết cô mà. Nhưng thầy đã bảo thì cho dù không muốn cũng vẫn phải chạy thôi, coi như là một lần xấu số đi!
- Lâm Tuyết! Cậu chạy nổi không? -Kỳ Tử Hoài chạy sát gần cô hỏi khẽ.
- Chắc ổn...
- Thật sự ổn ư? 5000m đấy, đừng đùa, nếu cậu chạy không nổi thì xin thầy nghỉ đi.
- Không sao, mình chạy được...
Bây giờ, nên nói cô là cố chấp cứng đầu hay là không nản chí đây. Chạy thì chắc chắn là cô chạy không nổi rồi. Cứ cô chấp như thế há chẳng phải tự hại thân mình hay sao.
Sau đó, cô không nói thêm gì nữa mà cứ chạy, rồi lại chạy. Vừa hết một vòng cô lại chạy chậm lại, bước chân yếu dần, hơi thở cũng rất gấp. Cô ráng chạy thêm chút nữa nhưng thật không may... Lúc này, đầu cô choáng váng, mọi thứ trong tầm mắt bắt đầu nhòe đi, chân cô mềm nhũn chẳng thể đứng vững, cứ thế cô mất thăng bằng rồi ngã ra sau. Ai cũng bất ngờ, hốt hoảng lại đỡ cô. Còn thầy giáo ở xa quá nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dung-ai-sai-/3404174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.