Cô vội chống hai tay xuống giường, muốn ngồi dậy để né tránh điều tồi tệ sắp xảy ra nhưng anh ngay lập tức nằm đè lên người cô. Mọi thứ thầm kín đều đã bị phơi bày, Lạc Xuyên cảm thấy bản thân đang bị anh làm nhục. Bao nhiêu tự trọng và tôn nghiêm của cô đều bị người đàn ông này chà đạp.
Chiếc chài bên dưới đang rạo rực muốn thoát khỏi nơi chật chội, gò bó. Anh cởi áo vứt xuống sàn rồi lại kéo khóa quần, để lộ vật to lớn đang ngóc đầu đứng thẳng. Nhìn công cụ gây án đang tiến dần đến nơi tư mật rồi lại cọ xát bên ngoài búp hoa khiến cô bị dọa đến sợ hãi.
Cô chẳng dám tin thứ to dài sừng sững kia có thể trót lọt đi vào bên trong đường hầm nhỏ chật hẹp.
- Đừng mà, tôi xin anh...
Lời van xin trong vô vọng của cô chẳng có chút tác dụng, anh đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp, tay còn lại không ngừng đưa cây gậy dài lả lướt trêu đùa bên ngoài búp hoa đang khép hờ.
Cô đưa tay cố che chắn vùng tam giác trong vô vọng, anh lập tức giữ chặt lấy hai tay cô chỉ bằng một bàn tay to lớn, hành động cọ xát mỗi lúc càng thêm kịch liệt.
- Cô bảo tôi đừng làm gì?
Anh cố tình hỏi khó, muốn xem cô bối rối, ngại ngùng lẫn bất lực khi bị dồn vào đường cùng.
- Đừng...
Cô ngập ngừng, ánh mắt đọng lệ nhìn anh, hình ảnh người yêu cũ ngọt ngào, trong trẻo cùng sự phản bội bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-duc-toi-pham-tinh-yeu/3414702/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.