Không ai biết tại sao Trần Mạn cố chấp muốn mua mảnh đất kia như vậy.
Vốn cho rằng thân phận mình đã thay đổi, có thể khuyên được Trần Mạn, để Trần Mạn từ bỏ ý định này. Sự thật chứng minh, thư kí Khương vẫn còn quá ngây thơ.
Mặc kệ thế nào, Trần Mạn cũng không dự định thay đổi suy nghĩ của mình. Khương Hi Sơ bị cô làm giận đến không chịu được, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp.
Quên đi, không phải chỉ là một mảnh đất sao, chỉ cần Trần Mạn vui, dù cho Trần Mạn muốn đến châu Phi mua đất, cũng không sao.
Việc mua đất tạm thời kết thúc, không phải Khương Hi Sơ thực sự hào phóng như trong lòng cô nghĩ, mà là nàng đã không còn tâm trạng để quan tâm một mảnh đất nho nhỏ.
Bởi vì, ngày gặp tai nạn... Sắp đến.
Suy nghĩ của Khương Hi Sơ vẫn rất kiên định, lời anh trai đồ trắng nói lúc trước nàng không quên một chữ nào. Nếu như can thiệp sinh tử của người khác, thì kẻ không may chính là nàng, mà nàng đã không thể tiếp tục gặp chuyện, nàng nhất định phải sống tốt, như vậy Trần Mạn mới có thể tiếp tục sống.
Nhưng, thời gian càng gần, tinh thần Khương Hi Sơ ngày càng căng thẳng.
Trạng thái tinh thần đã được cải thiện bỗng trở về trạng thái ban đầu. Ban ngày trông nàng vẫn bình thường, buổi tối thì không được. Trần Mạn ngủ với nàng mỗi ngày, hầu như mỗi đêm đều bị nàng đánh thức một hai lần. Mà mỗi một lần, lúc cô tỉnh lại, Khương Hi Sơ sẽ ôm chăn khóc, hoặc cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-hu-tro-cot-cua-ta/272242/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.