Trần Mạn ngồi trơ trên giường, ánh trăng bên ngoài từ từ nâng lên cao, rồi lại từ từ rơi xuống, máu giữa các ngón tay từ từ chảy xuống, rồi từ từ đông lại, bất kể những thay đổi ở thế giới bên ngoài và cơ thể, thời gian của Trần Mạn như thể bị ngừng lại, cô sẽ không di chuyển, sẽ không đau, sẽ không khóc, sẽ không cười.
Đánh chết Khương Hi Sơ cũng không nghĩ ra, Trần Mạn sẽ bị đả kích như thế này vì cái chết của mình.
Nàng đã quá sốc đến nỗi bỏ qua một điểm quan trọng.
Sẽ không ai bị mất hết hi vọng vì cái chết của một người bạn thân.
Đây là biểu hiện khi mất đi điều mình yêu nhất, mất đi cả thế giới mới có.
Tròn ba ngày, Khương Hi Sơ luôn ở cạnh Trần Mạn, nàng không đi đâu cả, nhìn Trần Mạn như một cái cây khô. Trong ba ngày này, Trần Mạn chỉ ăn hai bữa, một bữa là một chai sữa chua, đó là sữa chua Khương Hi Sơ mua cho Trần Mạn làm đồ ăn vặt, để khi cô nhàn rỗi không có việc gì làm thì uống một chai, bổ sung thêm một số chất dinh dưỡng, bây giờ sữa chua đã hết hạn, mặc dù nó vẫn chưa bị hư nhưng cũng không nên uống, nhưng Trần Mạn cũng không nhìn mà đã uống.
Một bữa khác là bánh ú đông lạnh, cũng là của Khương Hi Sơ mua cho cô. Trần Mạn này cực kì lười, quen làm đại tiểu thư, cơ bản sẽ không biết tự chăm sóc bản thân, Khương Hi Sơ làm thư kí trưởng của cô, sau lưng còn phải làm bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-hu-tro-cot-cua-ta/272229/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.