Trước cửa Lưu ly Các, thân hình một lớn một nhỏ hai người ôm nhau thắm thiết, chú khỉ Chiêu Chiêu cũng tham gia ôm ké, ngồi ở trên vai Lưu Dận, đôi tay bận bịu vuốt tóc của Lưu Dận, với tuyệt kỹ vuốt tóc cao siêu của khỉ Chiêu Chiêu trong nháy mắt, đầu lưu Dận nhìn giống y như con nhím, làm mọi người từ trong ra ngoài đều bật cười.
Lúc này có một người khác từ bên trong bước ra, người đó chính là Tôn Hàm là đồng quản sự Lưu Ly Các với Lưu Dận, Tôn Hàm là người cực trầm ổn, hơn nữa có dáng vẻ rất thư sinh, giơ tay nhấc chân đều có mùi sách phản phất, nhưng mà khi nhìn đến đám người Vãn Thanh cũng rất vui mừng, cười nhắc nhở nói:
“Mọi người vào trong rồi nói, đừng làm ầm ĩ ở trước cửa như vậy ”
Lưu Dận cùng Đồng Đồng hai người chơi đùa xong, Lưu Dận liền thả Đồng Đồng xuống, lập tức hướng về phía Vãn Thanh bổ nhào tới, làm bộ muốn ôm nàng, miệng còn nức nở nói:
“Lão đại, ta nhớ ngươi muốn chết, lão đại.”
Có điều Vãn Thanh lại lui ra phía sau từng bước, vươn ra một bàn tay chống lên cái trán của hắn, cười tươi như hoa, thanh âm ngọt ngào như nước suối.
“Xem ra gần đây ngươi thiếu dạy dỗ phải không? Cho nên mới ngứa da.”
Lưu Dận lập tức biết điều thu tay lại, mặc dù chỉ là một câu nói nhẹ nhàng nhưng hắn biết rõ vị chủ tử này có nhiều điểm cực biến thái, lần trước không phải là ôm nàng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dong-bao-boi-dong-chinh-nuong/2767919/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.