Bạn có biết rằng người bạn yêu thương thực ra rất bình thường, nhưng chính tình yêu của bạn đã làm cho người đó trở nên thật đặc biệt?
Bởi vì chỉ có bạn, chính bạn, duy nhất bạn, mới có thể nhìn ra những điều đặc biệt ở một con người bình thường để yêu thương nhiều đến vậy.
Vì thế, đừng bao giờ sợ mất người mình yêu vì người ấy quá đặc biệt. Bởi thiếu đi tình yêu của bạn, kẻ đặc biệt đó cũng chỉ... bình thường thôi.
Chúng ta yêu một người không phải vì người ấy đặc biệt. Chúng ta yêu họ bởi vì họ đem lại cảm giác khác biệt. Chúng ta yêu họ bởi vì họ đem lại cảm giác khác biệt trong trái tim mình.
Có lẽ vì vậy mà, bất cứ điều gì họ làm cũng khiến chúng ta cảm thấy thú vị. Trong khi, trên thực tế, nó nhạt thếch với hầu hết tất cả mọi người. Nụ cười thiên thần trong mắt bạn biết đâu đấy lại là điệu nhếch mép ngu đần qua lăng kính thông minh của người khác?
Tôi nhận ra rằng tôi thường nói về người (cũ) với những từ ngữ tốt đẹp, với ánh mắt say mê, còn giọng kể thì tha thiết lắm, rằng người đó đặc biệt người đó tuyệt vời..
Rồi một ngày nọ, có người nói với tôi: '' Chà, anh ta thật quá bình thường. Anh ta chỉ đặc biệt qua lời kể của bạn thôi.''
Ồ, vậy là tôi đang tô vẽ cho người mà tôi yêu dấu? Không đâu, đơn giản bởi vì tôi yêu người đó, nên người đó đặc biệt với tôi, và tôi khiến anh ấy trở nên đặc biệt trong tất thảy những ai nghe tôi nói. Nếu một này kia, người đó hết đặc biệt, có lẽ bởi vì, tôi không còn yêu anh ta nữa...
Và bạn cũng thế thôi, tin tôi đi, bạn không yêu người hoàn hảo hay đặc biệt. Chính tình yêu của bạn đã hoàn thiện người mà bạn yêu thương,
Người ta thường có thói quen dát hào quang lên người mình yêu, khiến người đó bỗng dưng tỏa sáng chói lòa trong mắt chính họ. Để rồi lo sợ muốn chết khi nhìn lại mình, thấy mình bình thường quá đỗi, và sợ mất người đó vô cùng.
Rồi một ngày, ánh hào quang rời bỏ bạn, cũng giống như tôi khi ấy, bạn sẽ thở dài: kiếm đâu ra người thứ hai tốt đến nhường đó? Hoặc, bạn sẽ nhăn nhó với suy nghĩ rằng một con người tuyệt vời đến như vậy còn rời xa ta, thì lấy đâu ra người khác nữa...
Song, hãy tỉnh táo lại nào, những cô bé và những chàng trai tuyệt vời của tôi, hãy luôn nhớ kỹ thật kỹ điều này: Chính tình yêu của bạn khiến cho người bạn yêu trở nên đặc biệt trong mắt bạn , mình bạn, chỉ riêng bạn mà thôi. Khi không còn tình yêu ấy, anh ta hay cô ấy thật bình thường, chẳng có gì để cho bạn phải vật vã và hối tiếc cả.
Hãy đứng dậy và bước tiếp, bởi vì, bạn biết không? Ở ngoài kia, có một người, ít nhất một người đang chờ để được bạn làm cho trở nên đặc biệt thực sự đặc biệt.