Gã kia không sợ tôi, nhưng sợ Huyền phong sau lưng tôi, đành hậm hực bỏ đi.
Tôi đõ Mộ Quang Dao dậy, dùng khăn tay của mình lau mặt cho y: "Ngươi không sao chứ?"
Y ngây ngốc thoáng chốc, hai vành tai hơi đỏ: "Không sao."
Gương mặt này của Mộ Quang Dao cực kỳ hợp nhãn với tôi, tôi nhìn sao cũng không chán. Lau cho hắn một hồi, tôi vẫn không kiềm được thở dài: "Ngươi đẹp thật."
Vành tai của Mộ Quang Dao đã đỏ nay càng thêm đỏ, muốn chín rục luôn rồi.
"Quá... quá khen, ta cũng bình thường thôi..." Y lắp ba lắp bắp, "Ngươi mới đẹp..."
Mấy chữ cuối cùng nói thật nhỏ, gần như không nghe thấy được.
Cũng may tôi tai thính, nghe xong liền nở nụ cười thật cong, hạnh phúc vô cùng.
Cho dù đây chỉ là mộng thì cũng đủ cho tôi vui vẻ trong chốc lát. Đã quá lâu rồi tôi chưa nhìn thấy Mộ Quang Dao, càng đừng nói là nói chuyện với y thân mật như bây giờ.
Những ngày tháng kế tiếp trôi qua dễ chịu vô cùng. Mộ Quang Dao đi đâu tôi liền chạy theo đấy, người khác dám bắt nạt y tôi liền ăn miếng trả miếng, mỗi ngày chòng ghẹo đến khi thiếu niên trẻ tuổi đỏ bừng cả mặt mới chịu ngưng.
Lúc này Mộ Quang Dao còn trẻ, đầu óc ngây ngô trong sáng biết bao, đến nắm tay cũng chẳng dám. Không giống cái tên lưu manh chuyên dùng "đập bất chú" hành hạ tôi.
Tôi vẫn nhớ lúc biết tôi qua lại cùng Mộ Quang Dao, các sư huynh thắc mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546992/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.