Giấc mộng kết thúc vào thời điểm tôi cùng Mộ Quang Dao kết hôn, cả buổi lễ mặt y đều đỏ như cà chua, ai hỏi gì đều ngô nghê cười. Tôi thấy y trông ngốc thật, nhưng ai bảo tôi thích y làm chi, ngốc hay thông minh cũng thích cả.
Mở mắt tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đang nằm dài trên sàn nhà, quanh thân bao bọc bởi cánh tay của người nào đó. Mà Mộng Kính chẳng biết đã vỡ nát từ bao giờ.
Tay tôi đưa lên mắt, phát hiện hốc mắt trống rỗng bỗng dưng xuất hiện cặp nhãn cầu mới.
Chúng xoay tròn, khóc hu hu kể lể với tôi rằng nó là linh trí của Mộng Kính. Ban nãy lúc tôi nằm mơ, Lương Ân cuống quá không biết phải làm sao đánh thức tôi dậy nên đập vỡ nó, hại nó không còn nhà để ở. Lõi của Hợp Mộng Thạch rơi vào mắt tôi, hoá thành cặp mắt để cư ngụ tạm, mong tôi mang nó ra khỏi chỗ này.
Trăm năm mù loà khiến tôi có chút không quen. Cũng may tôi vừa mơ một giấc mộng dài nên đối với việc bất ngờ có lại mắt không đến nỗi quá lúng túng.
Tôi nhìn sang bên cạnh, phát hiện Lương Ân bất tỉnh nhân sự, một lần nữa lôi đầu Mộng Kính ra hỏi rõ chuyện.
Nó khóc lóc thề thốt rằng nó chẳng làm gì cả, tự bản thân hắn ngất xỉu, chắc do lúc đó truyền linh lực vào Mộng Kính nên vô tình đi vào giấc mơ của tôi thôi. Tôi tỉnh rồi hẳn hắn cũng sẽ sớm tỉnh lại.
Nghe nó thề thốt cam đoan như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546990/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.