“Ta đấm lưng cho em nhé! ” một thanh âm lả lướt không ngừng thổi tới não cậu.
“Không cần. ” Trương Úc Giai khá dứt khoát, ngay cả mắt cũng không thèm mở ra.
Trương Úc Lê cũng không tức giận, tiếp tục nói: “Vậy ta giúp em xoa bóp nhé!”
“Cũng không cần, anh lạnh nhạt với đứa nhỏ, anh sẽ không làm hư nó chứ!”
” Em nói đứa bé kia ?”
“A? ” Trương Úc Giai nghe lời này của gã lập tức ngồi dậy, nhìn lại cánh cửa kia đâu còn bóng dáng tiểu quỷ, cửa bị đóng còn chặt hơn dính keo dính nhựa, cho nên cậu tuyệt vọng ngã vào trong bồn nước, bọt nước văng lên hơn nửa người, sau cứ như vậy trợn tròn mắt vùi bản thân trong nước, đã nghĩ cứ như vậy chết đuối cho xong.
Nhưng đợi đến khi một hơi cuối cùng trong phổi cậu bị hút sạch, thì một ngụm khí lành lạnh không ngừng truyền vào trong miệng của cậu, sau đó không đợi cậu kịp từ chối, đã bị một vật mềm mềm ngăn ở lưỡi, sau đó từng ngụm từng ngụm đem không khí trong miệng truyền đến phổi của cậu, một hồi lâu Trương Úc Giai nhận mệnh nói: “Đến, nhưng chỉ được làm một lần, nếu không ngày mai tôi dậy không nổi.”
“Nhưng ta cứu em hai lần đấy!”
“Đệt! Hai lần khi nào? ” Trương Úc Giai hai mắt đăm đăm, chỉ là muốn lý luận với hắn, đã quên mình vừa tiến vào bẫy của hắn.
Trương Úc Lê giương giương khóe miệng nói: “Ta kéo em ra khỏi âm địa là một lần, ta giúp em trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251441/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.