Trương Úc Giai một lần nữa nhắm mắt lại, sau đó mở ra, hy vọng đây chỉ là ảo giác của mình, nhưng sau khi lặp đi lặp lại ba lần động tác như vậy, liền có một đôi môi mềm mại ẩm ướt chạm lên mắt của cậu, khiến cậu phải mở mắt, sau đó tiếp nhận sự thật hỏi: “Nơi là chỗ nào?”
“Nơi này là nhà của cậu ” đây là tiếng của Dương Duẫn Trạch, Trương Úc Giai quay đầu nhìn lại, gã đang mài một khối đá màu đen, sau đó thỉnh thoảng đọc hai câu điễn văn nghe không hiểu.
“Tôi trở về như thế nào? ” Trương Úc Giai nhìn Trương Úc Lê tiếp tục hỏi.
Dương Duẫn Trạch đáp: “Ngày đó là tên quỷ muốn lôi kéo cậu kết hôn cứu cậu, nhưng tên kia không tốt lành gì, rõ ràng vừa ra tay là có thể thu tiểu quỷ kia, hắn hết lần này tới lần khác cậu không mở miệng hắn liền không ra.”
“Tôi đã nói cái gì? ” Trương Úc Lê nhìn về phía đôi mắt màu lam đồng đang đắc ý kia, chính mình rõ ràng chết cũng im miệng không nói ra.
Dương Duẫn Trạch lại nói: “Tôi không biết cậu nói cái gì,chỉ nghe thấy A Lê gì đó… Sau đấy hắn liền đi ra.”
“Thiệt hay giả? ! ” Trương Úc Giai không thể tưởng tượng nổi, có một loại xúc động muốn bóp chết chính mình.
“Lúc ấy tôi đang ở bên cạnh cậu, sư phụ tôi đã khống chế những con quỷ vô phách kia rồi, chính là anh linh không tìm được, tôi xem bộ dạng mơ hồ của cậu, nên đặt một khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251440/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.