Lộ Chi Sơn đến trước Thanh Hư điện, bước chân dừng lại, nói với Ngọc Diễn Long sau lưng: “Ngươi đi chơi đi.”
Con rồng màu xanh nằm rạp gật đầu, bay lên cao, biến mất giữa đám mây.
Tịch Phóng mỉm cười, đón Lộ Chi Sơn và mười sáu vị đệ tử trẻ tuổi mặc đạo bào vào điện. Y nhìn một đệ tử trẻ tuổi sau lưng Lộ Chi Sơn, cười nói: “Khí chất thành thục, phong hoa bất phàm, vị này chắc là tiểu công tử của Lộ trưởng lão, Lộ Vân Trác? Nghe nói mười tám tuổi đã trúc cơ, thiếu niên tài năng.”
Đệ tử trẻ tuổi bước lên một bước: “Đệ tử tham kiến Tịch tông chủ.”
Lộ Chi Sơn thờ ơ nói: “Vì cũng là linh căn hệ mộc, có chút tác dụng, nên theo ta ra ngoài trải đời.”
Tịch Phóng cười nói: “Nghĩ chắc từ nhỏ mưa dầm thấm đất, phong phạm tiên gia, khác biệt hẳn với đệ tử bình thường.” Rồi y thấp giọng nói với Chu Cẩn bên cạnh: “Đưa Lộ trưởng lão và các vị đạo hữu đi nghỉ ngơi.”
Lộ Chi Sơn chậm rãi nói: “Không cần, ta muốn đi xem Triệu đạo hữu và chúng đệ tử trước.”
Tịch Phóng cũng không chối từ, ôn giọng đáp: “Vậy làm phiền Lộ trưởng lão. Hiện đã an trí Triệu phong chủ và các đệ tử ở hậu điện, mời Lộ trưởng lão theo ta.”
Đến hậu điện, mấy đệ tử bị huyền thiết tỏa khóa cổ tay, tóc tai rối loạn, sắc mặt tái nhợt, còn có nhiều đốm đỏ. Cổ tay chồng chất vết thương, có vẻ đã liều mạng giãy dụa, nhưng giờ đang chìm trong hôn mê.
Lộ Chi Sơn bước tới, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-noi-xau-su-huynh/1335870/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.