Mỗi khi màn đêm buông xuống, Thị nữ Quyết Lan của tôi rất thích đem mái tóc xõa tung, mái tóc óng mượt như tơ, bay trong gió, tạo thành âm thanh. Tràn đầy khao khát.
Nàng nói, ở nông thôn cây quế rất lâu mới nở hoa một lần. Nàng sẽ mang chúng nghiền trong lòng bàn tay, hương thơm sẽ lan tỏa toàn thân. Nàng nói, nương nương, đó là hương hoa thơm nhất thế gian này. Nó nở trên cành cây phía trên.
Nàng nói, nương nương, bộ dạng người quốc sắc thiên hương, vì sao mọi người lại gọi người là yêu nữ hại quốc.
Vậy ngươi cảm thấy, ta là yêu nữ sao.
Đương nhiên không phải. Nô tì cảm thấy nương nương là trên đời này người nhân hậu mỹ lệ nhất.
Nếu như có một ngày, ta giết người, ta sẽ trở thành yêu nữ như lời thiên hạ, ngươi có hối hận vì lời nói vừa rồi hay không.
Sẽ không.
Thị nữ Quyết Lan của tôi, rất có mắt nhìn, mái tóc dài mềm nhẹ, chân thon dài. Khi nàng nhảy múa, bầu trời xuất hiện vô số chim huyền, cánh chớp nhoáng đầy màu sắc.
Rất lâu sau, tôi mới biết rõ, nàng sống ở nông thôn, tại một nơi giáp với sa mạc. Nơi đó trước giờ không có cây quế. Quế Thụ chỉ là một cái tên của người nam nhân. Là người tình nhỏ thời niên thiếu của nàng.
Bọn họ tìm kiếm ốc đảo trong sa mạc. Ở bên cạnh giếng uống nước, chạy băng băng trong cát bụi mờ mịt. Hắn ta nói, sau khi lớn lên, ta sẽ lấy nàng làm vợ.
Nàng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-mang-di-khuc-senh-ca/1999268/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.