"Choang..", tôi đạp bay tấm cửa sắt khiến nó đập vào vách tường một tiếng kinh hồn. 
Không đợi đến lúc Linh cận kịp phản ứng, tôi giật mạnh chiếc điện thoại trong tay cô ta ra, áp vào tai, hét lên: 
- Mày là ai? Sao mày lại hại chết Ngọc Ánh? 
Không có tiếng phía bên kia trả lời, sự im lặng đáng sợ sắp nuốt chửng lấy tôi, sau đó vài giây, tiếng "tút.. tút" vang lên báo hiệu cuộc gọi đã kết thúc, tôi như phát điên ném mạnh nó xuống nền nhà, màn hình điện thoại vỡ tan, những mảnh kính li ti vương vãi khắp sàn nhà. 
Tôi chụp lấy cổ áo của Linh cận, xốc cô ta đứng dậy, dí sát vào mặt mình rồi hét lên: 
- Mày.. là mày.. tao không ngờ. Cô ấy đối xử với mày thế nào? Sao mày dám? 
Cô ta trừng đôi mắt hoảng loạn lên nhìn tôi, nắm lấy cổ tay tôi, cào cấu loạn xạ. 
- Tôi.. tại tôi cần tiền.. mẹ tôi bệnh nặng, tôi.. tôi phải cứu bà ấy.. 
- Vì cứu mẹ mày nên mày đồng ý hại chết Ánh sao? Mẹ kiếp, mày nói ngay, nói ngay cho tao, đó là kẻ nào? Kẻ nào đã ép cô ấy tự sát? 
- Tôi.. tôi không thể.. 
Tôi quăng cô ta đập mạnh xuống nền nhà, tôi sắp không làm chủ được bản thân rồi, bao nhiêu lâu nay tôi bất chấp tất cả để tìm ra kẻ mưu hại Ngọc Ánh, từ Hoàng Oanh, đến Dũng, đến bà Mai, những tưởng đã có thể trả thù cho cô ấy, nhưng không, kẻ đó vẫn còn nhởn nhơ trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-giet-chet-anh-duong/2549557/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.