Ngôn Mặc được Bạch Đạm cõng về nhà . Mặc dù cô nhiều lần phản kháng , nhưng vẫn bị BạchĐạm trấn áp . Vì thế , trước ánh mắt mang theo chán ghét của mẹ , BạchĐạm cõng Ngôn Mặc vào phòng cô , sau đó cầm thuốc để lên đầu giường Ngôn Mặc , cầm nạng đặt dựa vào một bên , lại lấy ra từng loại thuốc cẩnthận nói rõ cách dùng cho Ngôn Mặc một lần , sau đó lo lắng dặn dò rấtnhiều mới rời đi .
Lúc gần đi khỏi , Bạch Đạm lạnh lùng nói vớimẹ Ngôn Mặc : "Em ấy cần tĩnh dưỡng , cho nên bác đừng giao việc nặngtrong nhà cho em ấy."
"Hừ , đây là chuyện nhà chúng tôi. "Tốt nhất là bác nên nhớ kỹ , bạo lực gia đình không phải là việc nhà bình thường"
Bạch Đạm bước tới gần mẹ Ngôn Mặc , hai mắt sắc bén nhìn vào khuôn mặt không còn nét thanh xuân xinh đẹp , trong lời nói tràn ngập ám chỉ.
Mẹ Ngôn Mặc mở to mắt có phần hoảng sợ nhìn vẻ mặt âm u lạnh lẽo của Bạch Đạm , không lên tiếng nói này nọ nữa.
Ngôn Mặc ngồi trên giường , cầm hộp thuốc lên nhìn . Mẹ cô đẩy cửa ra , bà đứng trước cửa.
"Hôm nay tao không đánh mày , cho nên mày khỏi phải khẩn trương." Nhìn thấybộ dạng giống như con mèo nhỏ xù lông phòng bị bất cứ lúc nào cũng sẵnsàng chống lại kẻ thù của Ngôn Mặc , bà miễn cưỡng mở miệng nói "Connhóc chết tiệt này , lúc tao đang bận rộn như vậy mày lại dám bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-vot-ai/2096383/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.